Nghĩa là, ông Mick McCarthy hồi năm 2005 đã mang lại thành công nhiều hơn so với ông Roy Keane hồi năm 2007? Điều đó còn chưa chắc…
Năm 2006, đúng một năm sau khi thăng hạng Premier League, Sunderland… rơi lại giải hạng nhất với một thành tích đi vào lịch sử: chỉ giành đúng 3 chiến thắng và vỏn vẹn 15 điểm (với thành tích này, Sunderland đã… tự phá kỷ lục của chính mình).
Sau “chiến tích” này, ông Mick McCarthy đã bị sa thải, Sunderland phải trải qua một mùa ở giải hạng nhất dưới sự dẫn dắt của các ông Kevin Ball và Niall Quinn (lúc đó cũng giữ chức chủ tịch của câu lạc bộ).
Thế rồi, Roy Keane đã đến. Dù chỉ dẫn dắt Sunderland hoàn tất mùa giải với… 6 điểm ít hơn thành tích khi xưa của ông Mick McCarthy, Roy Keane vẫn khiến người ta mộng mơ và hy vọng. Hy vọng về một vị trí nằm trong nửa đầu bảng xếp hạng mùa 2007 - 2008 Premier League. Mơ mộng về cả một suất đấu vòng loại giải ở đấu trường châu Âu. Sự khác biệt về nhân sự, quả là rất lớn vì cái thứ cảm hứng mà Roy Keane đã mang lại, như khi xưa anh còn truyền lửa cho đội hình “quỷ đỏ” M.U.
Trong một lần trả lời phỏng vấn tờ tạp chí 4-4-2 gần đây, Roy Keane có nói: “Dựa vào kinh nghiệm chơi bóng dưới thời ngài Alex Ferguson và Brian Clough, bóng đá chỉ là một trò chơi đơn giản. Bóng đá là chuyền bóng và di chuyển, nhưng rất nhiều người cố gắng làm phức tạp nó”. Với sự hiểu biết của mình, Roy Keane đang cố gắng kéo gần khoảng cách của Sunderland với các đội “thường trú” ở Premier League và anh đã đặt ra triết lý chơi bóng đơn giản nhưng hiệu quả để bắt đầu đối mặt với thách thức trước mắt này.
Thông thường, khoảng cách giữa các đội Premier League và các đội thi đấu ở giải hạng nhất là cả một… sa mạc. Trong một thập kỷ trở lại đây, phân nửa con số 30 đội thăng hạng ngay lập tức đã rớt hạng. Và chỉ có một số ít thật sự tạo ấn tượng, tìm được chút thành công trong mùa bóng đầu tiên ở Premier League – đó là Wigan, Fulham và Sunderland trong các năm 2000 và 2001.
Hiện tại, Roy Keane sẽ cố gắng tạo dựng được một thành tích tương tự và ít nhất, có một thứ mà anh có thể vượt qua ông McCarthy: anh có một khoản tiền đáng kể để chi tiêu trên thị trường chuyển nhượng. Có cả thảy 6 cầu thủ đã được mang về sân vận động Ánh Sáng và để có được 6 hợp đồng này, Roy Keane đã chi ra khoảng từ 25 – 30 triệu bảng.
Một trong số này là hậu vệ cánh trái Leighton Baines của Wigan, người vốn tỏ ra hứng thú hơn với việc gia nhập Everton. Roy Keane đã dùng uy tín và sức mạnh tinh thần của mình để làm Baines phải đổi ý. Một người khác là Craig Gordon (từ Hearts) – tay thủ môn có phản xạ rất tốt. Hợp đồng mua Gordon có giá trị 9 triệu bảng – và đó là bản hợp đồng mua thủ môn kỷ lục trên đất Anh (vượt xa bản hợp đồng M.U mua Fabien Barthez trị giá 7,8 triệu bảng).
Ngoài ra, ông Roy Keane cũng đang nhắm tới cầu thủ kỳ cựu 35 tuổi Andy Cole – tiền đạo giàu kinh nghiệm từng cùng ông giành được “cú ăn 3” tại M.U hồi năm 1998 - 1999 – với tham vọng tái ngộ cặp Cole - Dwight Yorke.
Ông cũng đang tiếp xúc với tiền đạo người Ai Cập của Tottenham Hotspur là Mido. Roy Keane nói sau trận giao hữu hòa Juventus 1-1: “Chúng tôi đã trang bị được những gì cho mùa bóng sắp diễn ra? Chỉ có thời gian mới có thể trả lời. Chúng tôi có một đội hình tốt với nhiều cầu thủ tốt và cổ động viên đang đứng ngay sau chúng tôi. Năng lượng của chúng tôi đang đầy tràn vào thời điểm này”.
Trước mắt, cổ động viên Sunderland sẽ mong ngóng đến một thành công tương tự mùa 1999 - 2000, khi Sunderland hoàn tất mùa giải ở vị trí thứ 7 dựa vào khả năng của bộ đôi Quinn - Kevin Phillips (ghi được 44 bàn).
Ở mùa giải đó, Phillips còn giành được danh hiệu Chiếc giày vàng châu Âu vì ghi được đến 30 bàn thắng. Roy Keane chốt lại vấn đề: “Mùa bóng trước đã là một thách thức. Nhưng mùa bóng này còn là một thách thức lớn hơn. Sự mong chờ của cổ động viên từng bị ảnh hưởng bởi sợ hãi, nhưng ít nhất vào thời điểm này, vẫn còn có sự mong chờ…”.
CBS Sports đăng tải bài viết cảnh báo tuyển nữ Mỹ về sự nguy hiểm của tuyển nữ Việt Nam. Trang báo này khẳng định, tuyển nữ Việt Nam sẽ duy trì lối chơi phòng ngự chắc chắn.Keane và thách thức ở SunderlandTiền vệ 29 tuổi đang có khởi đầu ấn tượng cùng Brighton. Anh trở thành mối nguy hiểm thực sự bên hành lang cánh phải “Chim mòng biển” mà bất kỳ đội bóng nào cũng phải e sợ.