Huyền Diệu: 4 lần vô địch SEA Games
Ra sân với chân trái chấn thương chưa hồi phục hoàn toàn, Huyền Diệu làm mọi người phải thót tim bởi khi đã kết thúc hiệp 2 mà Mae-Num Chirdkiatisak (Thái Lan) vẫn dẫn trước Diệu với tỉ số 2-1. Thế nhưng, bằng bản lĩnh của nhà vô địch, Diệu bình tĩnh gỡ lại thế trận. Và cuộc rượt đuổi bắt đầu khi Diệu làm đối thủ... mất hồn bằng cú đá vòng cầu chính xác, để cuối cùng buộc võ sĩ Thái Lan phải dừng bước với tỉ số 3-2. Tương tự, trong trận bán kết gặp Thiri Tint Lwin - á quân SEA Games 22, Diệu cũng bị dẫn trước sau 2 hiệp đấu, lại bị trúng đòn vòng cầu phải của võ sĩ Myanmar và phải đổ gục xuống sàn vì chấn thương tái phát. Nhưng bằng tinh thần quật cường, bằng kinh nghiệm của gần 10 năm “chinh chiến”, Diệu đã vùng lên lật ngược tình thế giành quyền vào tranh chung kết để lần thứ tư liên tiếp vô địch SEA Games.
Đã hơn một lần Diệu có ý định từ giã nghiệp võ bởi ca chấn thương đầu gối chân trái. Vui đó, cười đó nhưng nỗi ám ảnh chấn thương cứ từng phút từng giây hành hạ Diệu. Suốt gần một năm ròng, “bạn” của Diệu là những... cục nước đá: Mỗi khi lỡ động đến vết thương, Diệu phải chạy vội ra góc sân, vốc từng cục nước đá nhỏ để làm dịu cơn đau. Có lần Diệu cho biết: “Sinh nhật em, mọi người đều chúc xinh đẹp, thành công, may mắn. Ít ai biết rằng, em chỉ mơ ước một lần được nằm ngủ thẳng giấc, không bị những cơn đau thể xác hành hạ”.
Tuy nhiên, cô gái này vốn rất yêu đời! Những lúc không tập luyện, Diệu lại hát. Cô ca cải lương cực kỳ ngọt. Diệu tâm sự: “Tập võ khiến con người khô cứng, nên phải ca hát để làm... mềm tâm hồn của mình chứ!”. Có lẽ vì vậy mà Diệu luôn chú ý đến việc tự rèn công-dung-ngôn-hạnh. Diệu nấu cơm, làm việc nhà, làm bánh xèo trong gian bếp cũng thoăn thoắt, gọn gàng y như khi cô... đá, đấm trên sân! Có lẽ chính sự chu đáo, trầm tĩnh và thiệt thà ở cô võ sĩ “miệt vườn”, cộng với những câu vọng cổ thiệt “mùi” đã hớp hồn HLV Hồ Nhất Thống. Hỏi về chuyện hôn nhân, Diệu cười bẽn lẽn cho biết: “Cưới rồi chẳng biết ở đâu nên hai đứa cứ chần chừ mãi. Đợi sau SEA Games 23 vậy...”.
Vũ Thị Hương: Nữ hoàng tốc độ Đông Nam Á
Chiều 29-11-2005. Sân vận động Malate, thuộc khu liên hợp Rizal Memorizal – Philippines. Đường chạy 100 mét nữ. Sau tiếng súng lệnh, như một mũi tên, Vũ Thị Hương lập tức lao lên dẫn đầu đường đua. 30 mét, 50 mét rồi 70 mét, Hương vẫn duy trì khoảng cách 2 bước chạy với các đối thủ phía sau. Vào thời khắc quyết định, Hương thực hiện cú nước rút dũng mãnh để về đích đầu tiên với thời gian 11 giây 49 trong sự ngạc nhiên và vui sướng tột cùng của đồng đội và ban huấn luyện. Vũ Thị Hương đã đăng quang ở cự ly chạy 100 mét - cự ly danh giá nhất của điền kinh mà chưa nữ VĐV VN nào chinh phục được ở đường chạy Đông Nam Á từ trước đến nay.
Với chiếc HCV trên cổ và vẻ mặt rạng ngời hạnh phúc, Hương cứ nắm chặt lấy tay của chuyên gia người Nga Misa, lắc mãi không thôi. Chiếc HCV này là món quà vô giá đối với Hương, bởi cách đây 6 tháng, cô phải khăn gói rời Nhổn trở về nhà, ngậm ngùi tập “chay” trên những đường chạy lởm chởm ở Thái Nguyên. Nhớ lại những ngày bị loại khỏi đội tuyển quốc gia, Hương tâm sự: “Lúc ấy tôi buồn lắm! Nhưng nhờ sự động viên của các thầy cùng gia đình, bạn bè, tôi quyết tâm khẳng định mình tại giải vô địch điền kinh toàn quốc. Khi nghe tin mình được trở lại cùng đội tuyển, tôi đã òa khóc vì hạnh phúc”.
Sinh ngày 7-10-1986 tại Thái Nguyên, những ngày còn học phổ thông, cô bé Hương hễ ra sân chạy ở môn thể dục là bỏ xa các bạn. Thấy có năng khiếu, thầy giáo Ma Đình Đôn đã giới thiệu Hương thi đấu các giải phong trào. Sau đó, HLV Phạm Hồng Hà đã phát hiện và đưa Hương đến với điền kinh chuyên nghiệp. Thế là Hương khăn gói lên Nhổn. Đến năm 2003, Hương được tham dự giải vô địch điền kinh thế giới và thi đấu với những siêu sao tầm cỡ như Marion Johnes,... Mặc dù không có thành tích cao nhưng đây là dịp để Hương cọ xát cùng những ngôi sao mạnh trên thế giới và có được sự tự tin cần thiết để làm nên chiến thắng hôm nay.
Nhìn cô gái 19 tuổi với gương mặt ngẩng cao rạng ngời hạnh phúc, tay giương cao quốc kỳ Việt Nam, mọi người trên sân nhận ra rằng: Thể thao VN đã không còn sự tự ti trên các đường đua tốc độ.
Một cuộc đổi ngôi đã bắt đầu từ Vũ Thị Hương...
Búp bê toàn năng Đỗ Thị Ngân Thương
Sinh ngày 10-3-1989 tại Hà Nội. Nhỏ nhắn, xinh xắn như búp bê. Ánh mắt lấp lánh thơ ngây. Nụ cười tươi đến... tít mắt lúc nào cũng chực nở trên môi. Cô gái bé nhỏ ấy - Đỗ Thị Ngân Thương - đã là một ngôi sao sáng của thể thao VN trên đất Philippines khi mang về hai chiếc HCV thể dục dụng cụ tại SEA Games 23, nâng tổng số HCV của cô qua hai kỳ SEA Games lên con số 4. Nhưng những người hâm mộ thể thao hẳn sẽ dành cho Ngân Thương sự thán phục hơn nữa nếu biết rằng, tại SEA Games này, cô đã đoạt cả hai HCV đều ở những nội dung toàn năng và cầu thăng bằng vốn không phải là sở trường của mình. Tại SEA Games 22, Thương giành cả hai HCV ở nội dung xà lệch, nhưng ở Philippines, vì thực hiện động tác hơi hấp tấp nên cô đã bị cho điểm rất thấp ở nội dung này và không được vào thi chung kết. Đó là điều khiến Thương ấm ức mãi.
Để có được vinh quang, Ngân Thương đã phải đánh đổi bằng cả một quá trình khổ luyện từ tấm bé. Xuất thân từ một gia đình không có ai theo nghiệp thể thao, cô bé Thương đến với môn thể dục dụng cụ một cách tình cờ. Năm 6 tuổi, Thương được mẹ dẫn đến Trung tâm Thể thao Quần Ngựa để tập thể dục cho bớt “còi cọc”. Tại đây, Thương được chuyên gia người Trung Quốc Trương Kiến Minh phát hiện và từ đó, cuộc đời cô gắn liền với môn thể dục dụng cụ. Trải qua chín năm tập huấn ở Trung Quốc, với những cái Tết xa nhà vắng vòng tay yêu thương của mẹ, với những ca chấn thương luôn đeo đẳng bên mình, với những lần thất bại phải tập đi tập lại từng động tác, với những cơn mệt mỏi quá muốn bỏ cuộc..., “búp bê vàng” toàn năng Đỗ Thị Ngân Thương chắc chắn đã không thể vượt qua nếu không có một quyết tâm sắt đá và một tình yêu sâu đậm với môn thể dục dụng cụ.
Hiện TPHCM đang đứng chót BXH V-League 2023 với 8 điểm. Đà Nẵng với 3 điểm nhiều hơn đang đứng thứ trên 2 bậc (hạng 12). Nếu đội chủ sân Thống Nhất đánh bại đội khách, họ sẽ chiếm lấy vị trí của đối thủ.3 gương mặt vàng ròng!Cũng giống như trận gặp Mexico tại lượt trận thứ hai vòng bảng, trong lúc Argentina đang bế tắc thì Messi một lần nữa đã thể hiện đẳng cấp ngôi sao của mình. Phút 35, El Pulga đã có một pha cứa lòng cực ngọt qua một rừng chân để mở tỷ số cho Albiceleste ở phút 35.